KINH THÁNH HẰNG NGÀY
Ngày 07-02-2014
Mác 1:40-45
“Nhưng người ấy
đi, đồn việc đó ra, tới đâu cũng thuật chuyện, đến nỗi Đức Chúa Jêsus không vào
thành cách rõ ràng được nữa; song Ngài ở ngoài, tại nơi vắng vẻ; và người ta từ
bốn phương đều đến cùng Ngài.” (câu 45).
Câu hỏi suy ngẫm: Người
phong trong câu chuyện là người như thế nào (câu 40)? Chúa đã làm gì cho anh
và căn dặn anh điều gì (câu 41-44)? Tại sao anh không làm theo điều Chúa Giê-xu
căn dặn (câu 45)? Hậu quả của việc không vâng lời của người phong là gì (câu
45)? Bạn học được điều gì trong câu chuyện nầy?
Người
phong trong câu chuyện nầy nhận thức được thực trạng của mình là vô vọng: Anh
đang chịu sự đau đớn trong thân xác; kinh nghiệm nỗi đau trong tâm hồn vì bị ruồng
bỏ, xa lánh bởi những người thân yêu, láng giềng… Khốn khổ hơn nữa, căn bệnh nầy
bị dư luận cho là Đức Chúa Trời trừng phạt. Anh nhận biết Chúa Giê-xu là Đấng
năng quyền có thể chữa lành căn bệnh nan y của mình, nhưng anh không chắc rằng
Chúa Giê-xu muốn chữa lành cho anh, một người tội lỗi, bị Đức Chúa Trời đoán
phạt hay không. Tuy vậy, vẫn còn một tia hy vọng le lói nơi tình yêu của Chúa
Giê-xu, nên anh đến quỳ trước mặt Ngài cầu xin sự chữa lành. Chúa Giê-xu đã động
lòng thương xót, đưa tay rờ anh và phán: “Ta muốn hãy sạch.” Ngay lập tức anh
được chữa lành! Chúa Giê-xu bảo anh đi ngay và nghiêm giọng căn dặn: “Hãy cẩn
thận, đừng nói gì với ai, nhưng hãy đi trình diện thầy tế lễ, và dâng tế lễ về
việc con được sạch theo điều Môi-se dạy, như một lời chứng cho họ.”
Nhưng
người phong nầy đã làm ngược lại Lời Chúa phán dặn, đi khắp nơi loan truyền cho
mọi người về mọi điều đã xảy ra với anh. Có lẽ anh quá vui mừng và phấn khích
vì được Chúa Giê-xu chữa lành, và niềm vui nầy quá lớn đến nỗi anh không thể
nín lặng. Có thể anh muốn loan báo với mọi người rằng anh đã được sạch phong để
không ai lánh xa anh nữa. Cũng có thể anh nghĩ phải cao rao về tình yêu và năng
quyền của Chúa cho mọi người như một hành động biết ơn Chúa. Sự nhiệt tình
không đúng lúc của người phong nầy đã cản trở công việc của Chúa. Người ta ở khắp
nơi kéo đến với Chúa Giê-xu, đến nỗi Ngài không thể công khai vào thành, phải ở
ngoài thành, nơi hoang vắng.
Chúng ta
cần tuyệt đối vâng lời Chúa. Khi chúng ta không vâng lời Chúa là chúng ta đã tự
cho mình khôn ngoan và sáng suốt hơn Ngài. Chúa muốn chúng ta tuyệt đối tin cậy
và vâng lời Ngài vì: “Ý tưởng Ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các
ngươi chẳng phải đường lối Ta. Vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường
lối Ta cao hơn đường lối các ngươi, ý tưởng Ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy
nhiêu” (Ê-sai 55:8-9).
Điều gì
trong đời sống bạn cho thấy bạn luôn vâng lời Chúa cách tuyệt đối?
Tạ ơn Chúa đã hy sinh để trả xong nợ tội, chữa
lành căn bệnh phong thuộc linh của con và ban cho con địa vị làm con cái yêu dấu
của Ngài. Xin Cha giúp con bày tỏ lòng biết ơn Chúa qua sự tuyệt đối tin cậy và
vâng lời Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét