KINH
THÁNH HẰNG NGÀY
Ngày
29-04-2014
Ê-sai
9: 7-20
“Hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra khỏi chúng nó,
đừng đá động đến đồ ô uế, thì Ta sẽ tiếp nhận các ngươi” (II Cô-rinh-tô
6:17).
Câu
hỏi suy ngẫm: Vì sao Đức Chúa Trời trách phạt nặng giới lãnh đạo Ít-ra-ên? Sự
trách phạt nầy ảnh hưởng trên dân chúng thế nào? Vì sao? Thế nào là phân rẽ khỏi
thế gian, và phân rẽ để làm gì?
Chúng ta thường ngưỡng mộ những người
luôn nỗ lực để cuộc đời không nhấn chìm họ. Nhưng nếu chỉ chú trọng vào nỗ lực
bản thân, chúng ta dễ đi đến chỗ ngang bướng, bất chấp con người, kể cả Đức
Chúa Trời. Đây là trường hợp của những người Ít-ra-ên, láng giềng của vương quốc
Giu-đa. Họ quyết định đi theo con đường của họ, và tin rằng tự họ sẽ trở nên
hùng mạnh hơn, nổi bật hơn các dân tộc khác trong vùng. Với thái độ bất cần Đức
Chúa Trời, không quan tâm đến các dân tộc khác, cũng như các vấn đề quốc tế, họ
cho rằng mình là lớn và tự họ có thể quyết định số phận của họ (câu 7-9). Khi
làm như thế họ không hiểu rằng một con cá lớn trong cái ao nhỏ làm sao hiểu được
thủy triều lên xuống như thế nào, ba đào trên đại dương ra sao. Vì vậy, Chúa
Giê-hô-va công bố rằng họ sẽ bị quân đội Sy-ri tấn công từ phía trước mặt và
quân đội Phi-li-tin tấn công từ phía sau lưng, chúng sẽ hả miệng nuốt lấy
Ít-ra-ên.
Kinh Thánh vẫn cho chúng ta thấy rằng, giới
lãnh đạo là những người phải tính sổ với Đức Chúa Trời đầu tiên. Một khi giới
lãnh đạo bị trách phạt thì những người họ lãnh đạo cũng gánh lấy hậu quả (câu
15). Đặc quyền luôn đi đôi với trách nhiệm. Giới lãnh đạo đất nước cũng như tôn
giáo của Ít-ra-ên đã không giữ vững sự kêu gọi từ trời. Họ dẫn dắt dân tộc họ
đi con đường lầm lạc. Hậu quả là dân tộc họ bại hoại và ô nhơ bởi một loạt những
việc làm sai trái. Họ bỏ đi những giá trị cao quý để chọn lấy những giá trị thấp
kém, hèn mạt. Điều nầy có thể thấy qua những cuộc đàm luận của họ (câu 8).
Thường thì những gì chúng ta nghĩ, thế
nào cũng tỏ lộ ra qua lời nói. Tư tưởng ảnh hưởng đến lời nói và hành động. Ở
đây chúng ta có thể thấy sự suy sụp về mặt thuộc linh của vương quốc nầy đi
theo hình xoắn ốc, cứ đi xuống dần cho đến tận cùng. Để thoát ra khỏi tình trạng
nầy, để vươn lên và hồi phục, dân tộc nầy cần biết sự nhân từ của Chúa dành cho
họ (câu 11, 16, 20), Ngài vẫn đưa tay ra cứu chuộc họ, họ cần từ bỏ lối sống cũ
để sống một lối sống mới.
Để lời nói chúng ta có uy quyền khi kêu
gọi người khác quay trở lại với Đức Chúa Trời, lối sống chúng ta phải khác hẳn
với thế gian, không động đến “đồ ô uế” và giữ cho tâm hồn luôn trong sạch. Tâm
trí và tấm lòng của bạn hiện giờ ra sao? Chỗ nào cần được Đức Chúa Trời thanh tẩy
giờ nầy?
Lạy
Chúa, xin kiểm soát tâm trí của con, để tư tưởng, lời nói, và hành động của con
luôn làm vui lòng Ngài. Nguyện những điều con nghĩ, những lời con nói và những
việc con làm ảnh hưởng tốt đến những người lân cận con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét